- Ông nội của cháu không bao giờ làm như vậy.Thấy thế, tôi quyết tâm không để thua kém họ.Nhận được sự khích lệ của mọi người, người thợ dệt vải nói tiếp:- Người nô lệ mà cậu biết trước đây giờ đã là một người tự do rồi.Thưa cha, giờ đây con rất tự hào khi đứng trước mặt cha và nhờ sự khôn ngoan của cha truyền cho con, con đã trở nên giàu có vTôi vừa làm việc, vừa suy nghĩ về các khoản thực phẩm mà bà Sira nhắc đến.Tuy nhiên, anh ta bảo rằng ưu tiên để con mua trước, vì anh ta phải trở về nhà lấy tiền rồi mới góp vào được.Rồi chúng ta trưởng thành và tự lập để nuôi sống bản thân, gia đình.Họ đều đang đi làm để nuôi sống gia đình, nên đồng ý trích ra một phần mười số tiền kiếm được góp vào công trình đó cho đến khi nào mảnh đất được bán lại.- Đồ ngốc nghếch, anh chẳng hiểu gì hết.
