Giống như một người sẽ ngừng không than phiền về một đôi giày chật của mình nữa - cho đến khi anh ta chợt nhìn thấy một người không còn chân để đi giày.Làm như vậy, họ sẽ cảm thấy mình tốt hơn và nhờ đó, bớt tiếc nuối vì đã bỏ lỡ mất nhiều thứ đáng nhớ.Hết ngày này qua ngày khác, vấn đề của anh ngày một trầm trọng hơn.Cậu buồn và có lúc như muốn phát điên lên vì lỗi lầm của mình.Thế thì tạo sao giờ đây anh lại phải bận tâm đến chúng?Đó không chỉ là trăn trở của mọi người chúng ta hiện nay mà còn từng là những suy tư, câu hỏi của nhiều thế hệ.Dân địa phương ở miền Tây Nam Florida ai cũng biết câu chuyện về ”cây cầu chẳng đi đến đâu".Nếu thực sự khát khao và quyết tâm, bạn có thể đạt được những gì mình mong muốn.Bà tự hào về cả hai cô con gái, và bà không có ý nói cho người ta thấy sự khác biệt về nghề nghiệp giữa hai con.Hạnh phúc là biết giữ gìn, tìm được sức mạnh tinh thần từ những kỷ niệm, ký ức yêu thương ngay cả khi nó không còn hiện diện trong hiện tại.
