Hình như tâm hồn họ lăn trên một tiến trình vô hạn.Đây một trái dừa uống nước chưa quăng gáo, vài chiếc guốc hư.viết điều nầy tôi vẫn nghĩ đến một số bạn trai mà tinh thần hay tản mác.Biết tâm lý nầy, các nhà giáo ducï khi thấy bạn trai lầm lỗi đừng tấn công ào ạt va chạm tự ái của họ bằng mỉa mai chỉ trích.Coi chừng họ lấy thể thao, một môn nào đó làm lý tưởng duy nhất mà bỏ các công việc quan hệ chuẩn bị cho đoạn đời của họ.Nhưng chương trình kỳ cục có đâu trong cốt tủy họ cứ việc thỉnh thoảng thi hành.Mà đáng kiếp: có nhiều nữ sinh ngu si, say ánh lửa như con thiêu thân mà ra thân bạc mệnh.Có điều nầy bạn trai nên để ý là điêu luyện cho mình nghệ thuật xử thế.Buồn rầu, thưa bạn, nếu không phá hoại thì cũng vô ích.Ai đã từng len lỏi vào cuộc giáo luyện thanh niên đều nhiều phen gặp những nam thanh ưa chụm ba chụm bảy hay kéo đi cà rểu ngoài phố, ở bờ sông, trong hoa viên để khi thì to tiếng, khi rù rì, rủ rỉ bàn chuyện ái tình.
