người ta thường thấy thoáng trên gương mặt những người nầy một nỗi buồn thắm thía vì sự bẽ bàng của thân phận.Họ muốn khôn ngoan, già giặn mà rất ghét tuổi già.Phải họ làm chết sống, không phải họ còn phá hoại nữa là khác.Jean Le Presbytre dùng một tiếng nặng nề kêu họ: Đồ chó má.Thế nào rồi ta cũng già.Chỉ có 1/10 may rủi thôi.Vì xương lớn theo tốc độ nhanh quá, tiêu thụ nhiều chất phốt phát can xi.Những lúc họ ở xa gia đình, tình yêu ấy nổi dậy, gây sự tiếc nhớ, đối sự có mặt, sự săn sóc, sự phục vụ của người vợ, mặc dầu các việc nầy bản năng ưa độc lập của họ không cho họ thụ nhận.Hỡi bạn trai, đó là kho vàng của lòng bạn.Họ tấn công thẳng tay hết.
