Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc.Tất cả, tất cả chết dần ngoại trừ mấy trăm hạt rơi trên vài mét vuông đất tươi tốt, đầy nước, không có đá và đủ sáng của Sid.Vì thế Nott lên tiếng chào bà:Vì thế hãy cứ làm điều ngươi muốn.Ông là người duy nhất biết rõ từng chân tơ kẽ tóc của khu rừng bao la này.Nott bây giờ đã không còn chịu được nữa.Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình.Chàng vừa rửa kiếm vừa vui mừng nhìn dòng suối nhỏ đang chảy về.Tìm một cây kim dưới bể xem chừng còn dễ hơn gấp ngàn lần.Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc.