Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết.Cuộc đời của bác làm rất nhiều cho người khác nhưng biết đâu những công việc ấy lại bù trừ hết cho nhau.Còn bây giờ leo thang cũng mỏi.Mỗi con người trong Loài Người.Khi thấy những hạn chế cũng như niềm buông trôi trước đời sống.Cho đến bây giờ vẫn thế, họ vẫn luôn chứng kiến tôi nằm ườn, viết lách, gõ, và đi đá bóng.Tôi làm trong năm phút.Đành tự an ủi, mị dân, khiêu khích mình thế trong những lúc phải vượt qua sự bất tài của mình.Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng.Thôi, bác đừng đi xe ôm xuống đây.