Thứ tài sản duy nhất tôi có (mà đa phần các sinh viên khác không có) là một trí nhớ đã qua luyện tập.Bệnh nhân: Bác sĩ ơi, tôi không thể nhớ bất cứ thứ gì.Chúng ta chuyển từ rain thành con số nào? Đó là số 42.Hãy hình dung rằng cô ấy có một mặt dây chuyền ngôi sao có hình David đeo trên cổ nhưng đã bị mất.Trong những trường hợp này, công việc đang làm không cho phép ta giải quyết hay thậm chí viết ra công việc cần làm để chúng ta có thể xử lí sau đó.Bây giờ, chúng ta có thể rời nhà thật thoải mái và biết rõ được chúng ta cần phải làm gì ngày hôm nay.Hầu hết mọi người sẽ cảm thấy không thoải mái khi bị người khác nhìn chằm chằm.Vấn đề cốt yếu của trí nhớ là thiếu sự tập trung.Tại sao chúng ta không khai thác thực tế rằng có một số người rất giống nhau? Điều này tự bản thân bạn có thể thấy và là sự liên kết liên tưởng tự nhiên.Trái lại, những người khác lại cho rằng sự yên tĩnh khiến họ không thể tập trung.