Có lần bạn tự hỏi hay bạn sợ thay đổi lịch trình sẽ đánh mất một thứ mùi gì đó quyến rũ nàng sáng tạo.Mẹ tôi nói chuyện với một người phụ nữ về thủ tục tiếp nhận tôi.Tôi từ giã mái trường cấp III.Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ.Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi.Khi đã chơi thì chơi là chơi mà không chơi cũng là chơi.Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá.Ông sợ những tiếng rơi uất hận ấy sẽ làm vỡ giấc dịu êm hiếm hoi của vợ.Họ cũng chả ngại chửi cầu thủ đội nhà lỡ sơ suất hay trọng tài bắt không hợp ý họ.Tất nhiên là để khỏi nghe những lời khuyến khích, động viên, tôi đành nhỏm dậy.
