Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay:Và những cái xác cháy khét lẹt.Xin lỗi em, xin lỗi em tưởng tượng.Vết xước dài gần cùi chỏ do ngã trên sân ximăng trong trận thua vừa xong nóng ran lên như dán cao salonpas.Họ sẽ chọn một thế giới hòa bình chứ, tất nhiên.Dù ai đó có đi nhẹ trên cầu thang và bạn mải viết không để ý thì lúc mở cái cửa kính ra cũng tạo một tiếng cạch.Lúc đó bạn nhìn thẳng vào mặt quí bà bảo: Bà đang cho mình đứng trên một thiên tài đấy.Tôi đang làm cái việc chép nhật ký hay ghi lịch sử của mình? Không cần biết.Khoảng cách giữa các thế hệ trước tiên là do người đi trước tạo ra.Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị.