Lại không đủ minh mẫn để xử lí những vụ tiếp theo.Bị môi trường biến thành kẻ tự đè nén nhiều cảm xúc ngoài xã hội, ở nhà (nơi không sợ ai cho ăn đòn đau) thằng em tôi nhiều lúc trở nên ích kỷ, lỗ mãng, ngông ngạo.Thà tát mình còn hơn.Hai nhà này nếu chân chính có khi chỉ là một.Và tỉ lệ này không phải tỷ lệ chung cho cộng đồng, khi mà có được một vé vào sân không dễ.Khi những ý nghĩ dông dài này chảy trong não thì bố âm thanh quấy rầy cũng chẳng nhằm nhò gì.Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu.Và chấp nhận đời không phải trò chơi.Chuyện đó làm tôi buồn mất mấy ngày.Chậc, kể ra dài phết.