Dù nhiều khi cần viết và cần viết cho chúng trở nên hay nhưng bây giờ tôi đang trong sở thú.Nó làm tôi thèm lây cái cảm giác cuống cuồng và sung sướng sau khi được tạm phóng thích khỏi cái vũng chật chội.Tôi thường lấy cái tên của bộ phim chưa từng xem đó để đùa với thằng em.Những cơn tức và rát chạy từ dạ dày lên cổ và dọc cột sống diễn ra thường xuyên hơn.Hiếm hoi có nhà phê bình nào dám phát biểu cái mà họ tìm thấy trước người khác.Thế nên mới chả bao giờ hiện sinh tất tần tật cả.Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái.Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé.Con người muốn mau lành bệnh cũng thế.Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia.