Nhưng điều đó cũng chứng tỏ để bao người có tầm nhận thức và khả năng dung hòa thấp hơn bố có được sự đổi mới, thật khó vô cùng.Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt.Đừng lỡ nhiều là được.Nhưng anh vẫn muốn trả thù em.Chúng tôi đi thay quần áo.Cậu có cho rằng mình mạnh hơn để bác bỏ tớ không? Tùy cậu.Chỉ có như vậy mới có thể vừa giữ được mình và vừa không giữ nó bằng cách trốn chạy đến nơi khác tử tế hơn.Có điều, bố và ông không hiểu là con hiểu thế.Nhưng nhà văn đọc được trong mắt nàng: Đừng giấu em điều gì anh nhé.Thế có phải đỡ cho cả hai không.