Thần Ston không thể nào nhìn được cười, bà cười mãi không dứt:Họ không được lãng phí thời gian.Chàng cảm thấy hạnh phúc làm sao.Vì thế Sid quyết định tranh thủ thời gian trời còn sáng để làm luôn vào hôm nay.Văng vẳng đâu đây là tiếng thần Ston cười giễu cợt.- Lần đầu tiên, giọng nói của bà không còn chứa đựng hai sắc thái đối nghịch nhau nữa.Giờ thì anh chẳng có thể làm gì được nữa.Chỉ một câu hỏi nữa thôi, con xin Người.Cuối cùng nó dẫn anh đến một cái hồ thật rộng.Khi đã lên tới đỉnh, chàng ngồi xuống lướt tầm mắt về phía đường chân trời xa xăm, hi vọng tìm thấy một nguồn cảm hứng đấy.
