Bà ấy: "Ông Carnegie! Tôi hối hận đã viết cho ông một bức thư như vậy.Thế mà trong một trăm người, thì có tới chín mươi người không biết đến, trong chín mươi chín trường hợp."Bắt đầu câu chuyện bằng cách tặng người đó vài lời khen thành thật".Tức thì họ tiến cử một người mà chính ý tôi cũng muốn chọn.Chúng tôi tranh biện.Ông biết rằng sự thất bại đó sẽ làm cho quân phương Nam do ông chỉ huy không sao thắng được quân phương Bắc nữa và sẽ phải hoàn toàn tan nát.Ông bạn già của tôi nói câu ấy, nay đã khuất, nhưng lời khuyên đó, bây giờ vẫn còn giúp cho tôi nhiều.Êm được trong một thời gian dài.Tôi sẽ làm cho ông đổi ý".000 đồng thì nên lắm.