Hôm nay, như thường lệ, đúng 6h sáng Chíp tỉnh ngủ, vệ sinh cá nhân, thay đồ, chào ba mẹ rồi đi bộ đến trường.Bỗng ông thấy lạ lạ.Nhưng đó lại là một câu chuyện khác.tôi thì mạnh mẽ và hiếu động, trong khi chị ấy thì hiền và trầm tính hơn.Đó là một trong những ngày đáng nhớ nhất của cuộc đời tôi.Nghe giọng cô ấy, không hiểu sao nướcTheo chân voi cha, Ghét đến một khe núi, một nơi mà hai bên là vách đá cheo leo dựng thẳng đứng, cây cối hầu như không mọc ngoài vài bụi cỏ đã héo khô từ bao giờ.Một người lạ bước đến thật gần.Nhưng sau đó bình tâm lại anh biết đó không phải những lời thật lòng em muốn nói với anh, vì anh tin người anh yêu là một thiên thần nhỏ bé chung tình và thánh thiện.Nhưng dần dần rồi thời gian và cái nét thanh bình ở CamBridge cũng làm cô ngui ngoai phần nào.
