“Chúa giúp những ai….Cuộc sống của ông cho tới năm hai mươi mốt tuổi, khi ông rời bỏ thế giới của cha ông, không hơn gì một con ngựa kéo.Bạn thấy phần thưởng duy nhất của việc làm điều tốt chỉ là bản thân điều tốt mà thôi.Người ta cười nhạo Bảo là ngu ngốc và Quản là vô ơn.Một hôm, anh giao dịch với một thương nhân khác và đã đổi một món đồ có giá bán lẻ 25 USD lấy một món có giá 5 USD.Thật đáng xấu hổ nếu lãng phí một viên tướng tài.Thật trớ trêu, chính “Khuyết điểm” này lại góp phần tạo nên thành công trong nghề nghiệp và sự giàu có cho họ.Jerry nói với Barbara là cô nên tự nguyện từ bỏ quyền lợi của cô trong dự án; nếu không, anh ta sẽ công bố bí mật của Barbara.Nỗi sợ thành công thì mạnh hơn nhiều nỗi sợ thất bại.Không khí thật nặng nề bởi sự sợ hãi quá đến mức, ngay cả khi chúng tôi không sợ gì hết, chúng tôi vẫn thấy sợ.