Rằng suốt một thời gian qua, tôi đã lông bông, đã lãng phí đời mình, đã không biết nghĩ.Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả.Tua nhanh thôi, mệt rồi.Thái độ đó làm cho cảm quan phong phú thêm và đời sống gay gắt quá mức dịu đi.Ông sợ đó sẽ là những ánh hào quang rực rỡ cuối cùng.Sự không quá mê sáng tạo của hắn cũng có lí, mê quá chưa chắc xơ múi được gì.Nhưng họ cũng không trút giận vô cớ.- Sẩm tối rồi còn say nắng nỗi gì.Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi.Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé.
