Chẳng còn gì để nói, Nott chậm chạp leo xuống núi.Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua.Đêm đó nằm bên cạnh mảnh đất, chàng thật hài lòng nghĩ về những gì mình đã làm được.Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi.Tôi đã dùng hết số tiền mình dành dụm được và chạy vạy đi vay khắp nơi mới mua được nó.Leo lên được ngọn núi này thật là một điều cam go.Ngươi đã tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ chưa? - Bà nhìn Nott mỉm cười giễu cợt.Phải biết tin vào chính mình.Tôi đã nghĩ đến việc mở một dãy cửa hàng của riêng mình và đã bỏ công nghiên cứu về việc này mất gần một năm.Tôi đã có được cửa hàng thứ hai, thứ ba, rối thứ tư, và cứ thế.