- Vậy ông nội của cháu không hề cho cháu biết, ông đã từng là một nô lệ sao?Một hôm, ông ta lén ôm hết tiền bạc, tài sản góp chung của hai người bỏ đi mất, khiến chàng thanh niên đáng thương, lúc đó đang ngủ, phải bơ vơ ở một xứ lạ với cái túi rỗng không.Ngồi trên bức tường thấp bao quanh ngôi nhà của mình, Bansir đưa mắt buồn bã nhìn ngôi nhà và cái xưởng làm việc trống rỗng của mình, trong đó chỉ còn chỏng chơ mấy thanh gỗ và một chiếc xe ngựa đang đóng dang dở.Trong cái túi này, tôi có để sẵn áo quần cho cậu cải trang.Bởi vì, công việc này cũng sẽ mang lại cho ông ấy một số tiền.Tôi nhìn vào khoảng không trước mắt.Đó là xây dựng những đập nước và vô số những kênh đào nhỏ để dẫn nước từ con sông chính về khắp làng mạc, biến những vùng đất khô cằn thành vùng đất trồng trọt tốt.Ta hoàn toàn đặt niềm tin của mình vào ông ấy.Đó là một bài học khôn ngoan và rất cần thiết cho trường hợp của tôi bây giờ.– Người bạn đến từ Syri nói tiếp.
