Gia đình ông vô gia cư và phải di chuyển từ chô này đến chỗ khác.Đối thủ của tôi là một nữ sinh.Không chỉ đèn xanh mới tốt.Năm 1969, tôi lại trải qua một kinh nghiệm nhớ đời khác.Nhưng từ ngày đó trở đi, người lính một thời anh dũng kia không còn ở tuyến đầu nữa! Anh ta né tránh nguy hiểm và cố gắng tối đa bảo vệ mạng sống của mình!Cuối cùng,vào năm 1947,một cuộc khủng hoảng nhiên liệu khác thường đã xảy ra ở Nhật Bnar thời hậu chiến.6 tháng, rồi 9 tháng trôi qua, tôi vẫn chưa có việc làm.Điều này nhắc tôi nhớ đến một lần đối thoại với một doanh nhân lớn tuổi thành đạt lúc tôi vừa bắt đầu tham gia thương trường.Đấy,bạn thấy chưa?Cuộc sống không phải là trốn chạy những sai lầm mà là học cách làm thế nào lợi dụng chúng để rốt cuộc ta đạt được mục đích của mình .Khi bạn ra ngoài, hãy cố gắng giao thiệp với nhứng người có tư tưởng lạc quan.