Và tôi ảo tưởng có thể cải tạo cuộc đời (có phải chỉ mình tôi ảo tưởng đâu).Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn.Nước mắt tôi lại rơi.Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm.Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí.Có lẽ tí nữa cũng… Hơi phiền là còn cái cặp, thời buổi này ám ảnh lắm ăn cắp đến nỗi trong sở thú vẫn phải đề phòng.Nói thì hay mà làm thì rất dở.Bác tôi bảo: Chào chú đi con.Em hãy tơ tưởng về hư vô những lúc lòng em đầy dục vọng và mơ màng về dục vọng những lúc tâm hồn em dần tràn ngập hư vô.Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình.
