Xin bạn đọc xem lại cụ Ben Franklin và ông H.Tới lúc tận số rồi đây".Tôi xin nhắc bạn: Câu đó khuyên đừng "lo" tới ngày mai chứ không phải là đừng "nghĩ".Chung quanh là đất cằn và hầm hố mà trong nhà thì xó nào cũng đầy những con gián.Tôi nhăn nhó, quạu quọ.Chính những thượng cấp của ông sống sung sướng ở Washington lại phát điên, vì Peary đã nỗi danh vang lừng trong nước.Tôi hỏi ông: "Thanh niên đi kiếm việc thường có lỗi lầm nào nhất?" Ông đáp: "Họ không biết họ thích việc gì hết.Tôi bèn mở các hộc tủ ra, các hộc đều rỗng không, trừ những giấy mực để trữ.Mới đầu, bà ta nói giọng run run, nhưng dần dần bà trấn tĩnh lại sau cùng đã có thể nhoẻn miệng cười.Bây giờ tôi mạnh khỏe lắm".