Các nghiên cứu trên những người trưởng thành trên thế giới những năm gần đây đã chứng minh một trong những dấu hiệu chính xác nhất cho thấy một người có hạnh phúc hay không tuỳ thuộc vào việc người đó có định hướng cho mình một ước mơ, mục đích sống hướng thiện, hay có quan tâm đến người khác hay không.Chính những suy nghĩ ấy, định kiến ấy sẽ khiến họ bị đóng khung trong những khuôn khổ giả tạo và mất dần những cá tính rất riêng của họ.Thế mà bạn thử nghĩ xem, có phải chúng ta đang hằng ngày vẫn theo đuổi những thứ chẳng đáng được đưa vào danh sách trên không? Thay vì phải trân trọng những gì thực sự là quan trọng đối với mình, ta lại đi gom góp những thứ gọi là ”biểu hiện của thành công và hạnh phúc" mà không màng băn khoăn tự hỏi - đâu mới là hạnh phúc thực sự.Ước mơ của Gary là phục vụ đất nước qua những hoạt động phục vụ trẻ em.Dù cuộc sống con người có đổi thay hay thực tế có thế nào đi nữa.Cô thường mất nhiều thời gian hơn các bạn cùng lớp để hoàn tất các bài tập, và mỗi bước trên con đường tiến đến mục tiêu của cô đều chứa đầy cam go.Nhưng Marie cho rằng như thế là không công bằng.Hạnh phúc là biết giữ gìn, tìm được sức mạnh tinh thần từ những kỷ niệm, ký ức yêu thương ngay cả khi nó không còn hiện diện trong hiện tại.Dạy, với anh, là một giấc mơ đã trở thành hiện thực, một giấc mơ sẽ không bao giờ thành hiện thực nếu Gary luôn lo lắng về những điều người khác nghĩ anh nên làm.Có lẽ họ nghĩ rằng - việc bộc lộ sự quan tâm của mình với người khác như thế là biểu hiện của tính uỷ mị.
