Nghe ông ta tuôn ra trong ba giờ đồng hồ rồi về.Có một chi tiết mà tôi cho là vô cùng thương tâm trong đời của ông bà.Không có thì giờ học, nhưng có một thiên tài trời cho riêng dân ái Nhĩ Lan là bẩm sinh đã biết nghệ thuật làm cho người khác thương mình.Bạn có biết câu chuyện lạ lùng này không? Sau ngày dài làm lụng khó nhọc, một mụ chủ trại dọn cho những người giúp việc một đống cỏ khô thay bữa chiều.Bà điên cuồng vì ghen tuông bị nghi ngờ nó giày vò bà, làm cho đời sống của ông không được mảy may tự do.Tôi để họ tin rằng họ đã toàn quyền tiến cử.Có phải để nói: "Xin ông đừng cho in tấm hình đó nữa, tôi không thích nó" không"?.Thế mà đáng lẽ gây với ông ấy, tôi lại cám ơn ông! Tôi hứa với ông xóa nó đi vì "một người ngăn nắp như ông, tính toán mỗi một cuốn sổ tất là ít lẫn lộn hơn các viên kế toán của tôi phải tính toán sổ của cả ngàn khách hàng".Ông đáp: "Nai lưng ra mà làm việc".Tuổi anh gấp đôi tuổi nó.