Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta.Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ.Sao ông không tự viết lấy rồi tôi sẽ mạo danh ông.Nên dù lười, hắn vẫn phải cố mà chăm.Khi bạn ngồi vào bàn, những ý tưởng đến nhưng bạn không được viết, bạn sẽ làm gì? Bạn chơi trò luyện trí nhớ.Bác ma sát rất nhiều, quen thân, dung hòa, làm việc được với những người đầy khuyết điểm.Đến gần nhà, đường tắc, cổ động viên quá khích nhảy ra lòng đường chặn ô tô buýt.Và chúng còn được chăm sóc kỹ hơn.Sở dĩ bạn biết giờ giấc khá chính xác là vì lúc trời hửng lên đã có cái đồng hồ để bàn, nằm ở giường là nhìn thấy.Thay cho những sự trống rỗng, bất động của thói quen vật vờ.