- Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình.- Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao.- Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần.Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng.Làm sao có thể thất bại được cơ chứ? Cuối cùng thì anh đã tìm ra cách làm việc thông minh hơn chứ không phải là chăm chỉ hơn.- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ.