"Các ông luôn trong một tuần lễ, lúc nào cũng mỉm cười, gặp ai cũng mỉm cười.Tôi là Dale Carnegie.Tôi biết rằng bất kỳ kẻ điên nào cũng kháng cự lại như vậy được và thiệt ra câu trả lời đó là câu trả lời đặc thù của hết thảy những đứa ngu.Lawes sững sờ, không biết đáp ra sao.Trong thương mãi và xã giao, sự nhớ tên người cũng quan hệ không kém gì trong chính trị.Tức thì bà thay đổi chiến thuật.Tôi bèn lại thăm ông Hội trưởng một Xí nghiệp vào hàng lớn nhất ở Mỹ, xin ông cấp cho nó phí tổn du lịch.- Được! Để tôi cho cháu một con.đều muốn được xứng đáng với lòng tin cậy của chủ tiệm.Sâu ăn hết bông hồng của tôi.