Mọi việc cứ ngày càng tệ đi cho tới ngày hôm nay.Tôi đã có được cửa hàng thứ hai, thứ ba, rối thứ tư, và cứ thế.Khi xong việc, Sid nằm xuống nghỉ lưng.Thảo nào mà mọi cư dân trong khu rừng này đều coi anh là một tên ngốc, mất không biết bao nhiêu thì giờ để tìm kiếm một cây bốn lá sẽ không bao giờ mọc lên ở đây.Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng.Chúng nở ra hàng trăm cây, đủ mang lại may mắn quanh năm.Max đã đi rồi nhưng Jim vẫn còn ngồi đó trên chiếc ghế đá công viên với dôi chân trần trên đám cỏmượt mọc đầy những cây bốn lá xanh rì,lòng thanh thản, nhẹ nhàng.Sự sợ hãi mong muốn của anh cuối cùng đã được khẳng định: "Ta sẽ không bao giờ gặp may mắn.Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây.Biết đâu chàng có thể giúp bà được một chút gì đó.