Cốc đầu là họ đã sợ lắm rồi.Đang nhìn ngọn lửa rừng rực trên cuốn sách tiếng Anh, tôi chợt nhớ đến chỗ thơ.Ông ta cho tôi làm thử hai bài toán.Thật lòng, tôi muốn khóc.Thích làm cả cái mình không thích.Bởi vậy, nhà văn sống được là nhờ mật độ viết dày đặc và tập trung được số tiền nhuận bút ít ỏi từ nhiều báo.Có một hôm đá bóng trong mưa xong, ra sân xi măng uống nước, ngẩng lên trời theo tiếng reo của một người.Thế là cứ nằm cho ý nghĩ tràn lên, dâng ngập người.Bố tôi, 53 tuổi, ngày xưa cạo đầu phản đối tiêu cực, đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái, đã nói câu: Phải có nhiều mối quan hệ giao lưu để tạo thế.Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa.
