Cục Ghét luôn phải sống trong buồn tủi, bị hấn hủi, khinh khi.Nếu vô tình một ngày nào đó bạn bắt gặp một gã thừa xương thiếu mỡ, mắt dán hai cái đít chai con cận con loạn, luôn ngồi đăm chiêu nghĩ về hòa bình thế giới mặc cho bộ đồ một tuần chưa giặt đang "tỏa hương" nghi ngút, thì đó chính là Cục Ghét.Bỗng chiếc khăn quấn đầu của cụ rơi xuống, bà lọm khọm cúi xuống nhặt chiếc khăn lên một cách đầy khó khăn.Hôm qua sinh nhật cô ấy, hú vía, may mà mình kịp nhắn tin chúc mừng.Chị phải ngồi trên bàn máy suốt từ sáng đến tối để kịp tiến độ công việc.Vị ni cô nhìn Chíp bằng một ánh mắt trìu mến, ánh mắt đó mang lại cho Chíp có một cảm giác thật dễ chịu và gần gũi."Sao mặt cô nhìn giống con nít vậy ạ?" - cô bé ngây thơ hỏi.Mà nói đi cũng phải nói lại, tao thấy mày cũng có năng khiếu làm thơ lắm đó, hay mày.- Này, ông sao vậy, ông khóc hả, có gì nghiêm trọng không vậy? – Bác Hùng hỏi.Hãy cùng tôi đánh thức nó dậy.