Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được.Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào.Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá.Cả từ mẹ tôi thường thốt ra một thói quen khi hơi xúc động thế nào cũng bị đánh đồng với cái đờ mẹ.Mà mình chả biết quái gì về mình cũng là chơi.Bạn lại cười một mình.Đang có cảm giác người mất hết sức lực, đi bộ cũng đau mà vào sân có thể thi đấu khá bình thường.Ông có tài và ông xứng đáng được hưởng những thú vui dành cho ông.Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời.Mọi nỗ lực nhồi nhét chỉ đem lại bi kịch.