Đã không ít lần tôi nói với cha mẹ mình rằng tôi không muốn trở thành nô lệ cho công việc mà mình không hề hứng thú, và rằng tôi sẽ “làm giàu bằng những công việc tôi yêu thích”.Bạn có thể hình dung là tâm trạng cha tôi không vui vẻ gì trong những khoảng thời gian đó, cũng không còn thái độ hào phóng như ông vốn thế.Tôi không biết đó là vì tiền bạc, vì sự tự do, vì bản thân chữ “thành công” hay chỉ vì muốn chứng tỏ mình giỏi giang trong mắt cha mẹ, nhưng đúng là tôi như mê mẩn với việc trở nên thành công.Hãy đến thư viện, hiệu sách, hay vào Internet và tìm đọc tiểu sử của một người giàu có và thành công nào đó.Nhưng hãy để mắt theo đuổi mục đích của mình, tiếp tục bám sát mục tiêu.Hầu hết chúng ta đều không biết điều này, và đó là lý do vì sao đa số chúng ta không có được thành công về mặt tài chính.Bạn cũng có để ý một điều kỳ lạ là thời gian cần thiết để một động thái xảy ra luôn bằng với thời gian mà bạn dành cho nó? Một khi bạn thật sự mở lòng để đón nhận, bạn sẽ nhận được rất nhiều.Tôi đoán đây không phải lần đầu bạn nghe lời khuyên để dành 10% số tiền mình có cho mục tiêu đầu tư lâu dài, nhưng có thể là lần đầu tiên bạn nghe nói rằng bạn phải có một tài khoản lớn tương đương như thế cho mục tiêu ngược lại, được dành riêng cho việc tiêu xài và vui chơi.Vậy tại sao người ta lại làm điều đó? Nguyên cớ gì khiến mọi người tự dựng lên câu chuyện rằng họ không xứng đáng? Đó chỉ là bản chất tự nhiên của con người, tức là “hệ miễn dịch tinh thần” của chúng ta luôn cố tìm kiếm những điều bất ổn.Tôi không thể nói hết lời biết ơn với một người bạn của vợ tôi vì đã giới thiệu tôi đến khóa học Tư Duy Triệu Phú của anh.
