Nhưng nàng vẫn lắng nghe.Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ.Dù ai đó có đi nhẹ trên cầu thang và bạn mải viết không để ý thì lúc mở cái cửa kính ra cũng tạo một tiếng cạch.Tôi lại bảo: Cháu vướng xe tải cháu chưa đi được, chú cho cháu xin chìa khóa, cháu đi ngay.Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn.Bạn cũng đang ganh đua với họ.Như tiếng mưa đá gõ lên đầu những mầm hoang vừa nhú.Cái này tôi tin chắc đến 99% là không phải tôi.Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc.Sách cũ thì cũng đừng xé chứ.