Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi.Mà tại sao ta cứ miên man thế? Tại sao ư? Vì ta ngại.Lũ báo đen, báo hoa mai thì nằm im lìm.Dù đó là hai yếu tố mâu thuẫn.Cách cư xử của cậu em này, người mà nếu còn kiểu so sánh về tầng lớp thì tôi thua một bậc, làm cái đầu tôi bớt cái định kiến vô thức đi một chút.Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết.Bác trai bảo: Cháu nó vừa mời rồi.Nhưng bản thân sự lương thiện không cho ta uống chết nó.Thả thơ ra để nó bị bọn vô học cho ăn một cái tát.Và yên tâm chúng ta đã đủ vất vả để phó mặc số mệnh cho nhà nước.