Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ.Những con người như vậy thúc đẩy cuộc sống đi lên một cách chân thực.Nếu quên, anh sẽ không bao giờ thèm viết cho họ nữa…Bạn nhận ra viết những gì cho bình dân, để cụ thể và hấp dẫn (cả những người có nhận thức cao) còn khó hơn cái khác nhiều.Có hôm bác trai hỏi về chuyện khám.Và anh nhận ra em chẳng bao giờ chơi ác được.Bạn gượng dậy, rửa mặt đánh răng.Ông bảo: Em nói tiếp đi.Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém.Mấy người này trông nhát lắm.