Tôi cười khùng khục trong họng.Nước mắt chảy thành giọt hẳn hoi.Bạn ghét sự đợi chờ.Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm.Nên dù lười, hắn vẫn phải cố mà chăm.Đã nhủ viết lại sẽ nhạt đi nhưng dù sao thì cũng nên viết.Tôi nhất quyết không đi.Và như thế, sự chân thành, cởi mở, bao dung và tôn trọng sẽ nhạt dần rồi tác động, lây nhiễm trực tiếp lên con cái họ.Và bản thân những người cùng tầng lớp làm khổ nhau.Bác cứ nói đi, bạn là một thính giả trung thành và biết điều.
