Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại.James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh.Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng.Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm.Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt.James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa.Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng.