Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.Vừa lo lắng, vừa háo hức.Bác không rõ cháu đi đâu.Không khác nào nhổ nước bọt vào mặt một đứa trẻ vô tội.Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa.Căn bản cũng xuôi xuôi sau khi đọc một số cái tôi đưa.Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại.Cái chớp mi im veo của nàng đủ làm lắng đọng tất cả.Rồi thì thời gian trôi, ở những lớp màng được vén khác, chàng trai lại tưởng tượng sâu hơn:Rồi hình như cả tiếng chảo mỡ sôi dưới tầng hai.