ông vẫn đang trong thời kỳ nghỉ chữa bệnh, và trong tháng 5 đã phải nhập viện vì nhiễm trùng và đau đớn.Khi nhiếp ảnh gia của tạp chí bắt đầu chụp hình, bất chợt ông quay ra mỉa chế nhạo cô và bắt cô dừng lại.Điểm dừng chân cuối cùng của họ là nhà máy của Sony, nằm ở một ngoại ô buồn tẻ của Tokyo.“Tôi đã nhận ra từ rất sớm rằng nếu bạn không bày tỏ ý kiến, Jobs sẽ hạ gục bạn,” Cook nói.” Hôm đó, Jobs về nhà sớm hơn để nghiền ngẫm vấn đề, rồi ông gọi Ive đến.Một chiếc ô tô đã đợi sẵn ở ngay phần đường còn rải đá dăm.Họ đã có một cuộc sống khiến họ cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện.Như Rand, Esslinger cũng giống một nghệ sĩ và Jobs cũng sẵn sàng tạo điều kiện làm việc đặc biệt cho anh ta.“Bất cứ khi nào tôi mua một chiếc áo phông polo, tôi đều nghĩ đến lâu đài ấy, một biểu hiện vật chất của những ý tưởng Ralph nảy ra,” John kể.Nó đòi hỏi Jobs phải làm được hai việc trái với bản chất của ông: cấp giấy phép cho phần mềm của ông cho một nhà sản xuất phần cứng khác và bắt tay với IBM.