Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.Không ăn cắp nó được.Khi bạn đã chăm chỉ bỏ ra mỗi tuần bảy giờ rưỡi để luyện sinh lực trong ba tháng rồi, thì lúc đó bạn có thể lớn tiếng ca hát và tự nhủ rằng mình có thể làm được những việc phi thường.Đó, thái độ của thầy phải như vậy.Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.- Sao? Ông bảo tôi luyện trí óc ngoài đường đông nghẹt người ta ư?Bạn xanh xao và mệt nhọc.Bạn làm việc quan trọng đó lúc nào? Theo tôi lúc thích hợp nhất là lúc đi từ sở về nhà.Bạn nào ghét nghệ thuật và văn chương đấy? Tôi đã hứa với bạn xét riêng trường hợp của bạn thì tôi đã xét rồi đấy nhé! Bây giờ đến trường hợp - cũng may là rất thông thường - của những người thực sự "thích đọc sách".Sau khi đã suốt ngày gắng sức lo cơm, áo, tự nhiên óc ta muốn suy nghĩ.
