Cũng muốn đọc để hiểu họ hơn.Gã thực vật gai góc viết lên cửa sổ một hàng chữ gần giống nét chữ của bạn.Bạn có thể nhập vào lửa mà xuyên qua chứ.Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn.Tôi biết cái kiểu rống suốt những con đường này, mặc kệ gió má bụi bặm xộc vào miệng, cũng làm đau lồng ngực tôi nhiều.Rằng: Sự lười biếng ấy khiến trẻ con khổ.Nhưng còn chỗ nào không đau nữa đâu.Phía sau hai hàng cây là một lùm lau lách um tùm như rừng.Khi bạn tưởng tượng nhiều bạn sẽ thấy chán.Vậy nên đồng chí ấy sẽ cười mà nói thế này: Tôi chưa nghe danh đồng chí bao giờ.
