Bằng những nấc thang nhận thức mà bạn mày mò.Con người cần được ôm ấp, vuốt ve.Hóa ra chờ chừng một tiếng trong bóng tối, lại ngủ tiếp được.Với người nghèo thì nó đánh vào thực phẩm.Vẫn không nhớ ra (khi không dành thời gian để nhớ) cái việc có vẻ muốn nhớ thử xem trí nhớ còn hoạt động khá khẩm không.Và chúng mình lại lén lút hôn nhau khi con chim lạ trên ngọn cây cao vút vừa hót.Cười mãi cả đời không làm nên trò gì, lại làm người khác khóc.Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị.Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ.Ông anh cứ kéo cửa vào, mãi không mở được, tôi nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
