Cái thích đó gọi là sự hâm mộ.Trải qua bao nhiêu thăng trầm của lịch sử tình yêu vẫn luôn là chủ đề nóng bỏng và được quan tâm hàng đầu.Những hình ảnh đó vô tình làm chạnh lòng cô như một vết thương bị xát thêm muối.Kỳ lạ ở chỗ nó khác hẳn những lần hẹn hò trước đây, không dạo phố, không vui đùa, không âu yếm và… không nói dù chỉ một lời.mắt cứ trào ra, không nói được lời nào, đành cúp máy bất lịch sự.Đó là quán Cà Phê Tình Nhân, nơi mà cô và Lâm Vinh trước đây vẫn thường hò hẹn.Khi bạn học xong một học kỳ, bạn cảm thấy thích người thầy cũ và muốn họ tiếp tục dạy bạn trong các học kỳ tiếp theo.Không thích tạo phiền phức nhưng lại thích mang phiền phức của người khác vào mình.Bầu trời hôm nay thật trong xanh, xanh như màu nước biển, xanh như đôi mắt cô.(đừng cười, độc thoại trong đầu, không phải lảm nhảm ra miệng đâu ^^), gã thích cảm giác được đứng ở một góc khuất của cuộc sống để chiêm nghiệm sự bận rộn của cuộc đời.