Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết.Chúng luôn quá tải dù bạn hầu như không làm nhiệm vụ cơ bản của sinh viên là học và trả bài.Hoàn toàn không ngái ngủ.Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ.Còn một ngày nữa mới tới hạn.Muốn nóng hơn nữa thì múc gáo nước trong cái chậu gỗ để ở góc kia đổ vào lò than kia.Ở Tây hay ở Ta đều thế cả.Nơi ấy có bác trai, bác gái và bố mẹ tôi.Tôi khóc vì tôi thích yên ổn chứ đâu muốn đấu tranh.Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi.