Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng.Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào.- À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người.Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước.- James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh.Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.Jones luôn đến công ty sau khi đã dùng xong bữa sáng và lúc nào cũng về nhà đúng giờ để quây quần cùng gia đình bên bữa tối trong căn nhà ấm cúng của mình.Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất.- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.
