Lẽ ấy tự nhiên, tầm thường nhất, từ đời nào tới giờ ai cũng biết nhưng chứa một chân lý sâu xa mà phần đông chúng ta suốt đời không nhận chân được.Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy.Chẳng hạn bạn có thể đọc cuốn "Xem tranh cách nào?" của Clermont Witt, hay cuốn "Xét các công trình kiến-trúc cách nào?" của Russell Sturgis.Muốn sống đầy đủ, điều kiện thứ nhất là phải kiểm soát được trí óc.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.Kiên tâm thì không khi nào thất bại.Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà.Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.