Đừng dành cho nó một chút quá khứ hay tương lai nào.Một yếu tố khác đã xuất hiện, một thứ gì đó không thuộc tâm trí: đó là sự hiện trú để làm chứng nhân.bạn không hiện trú triệt để.Trong cái trạng thái bị đồng hóa với tâm trí này, nỗi sợ chết tác động đến mọi khía cạnh trong cuộc sống của bạn.Khuôn mẫu cũ kỹ của suy nghĩ, tình cảm, hành vi, phản ứng, và dục vọng luôn luôn thủ một vai diễn trong vở kịch lặp đi lặp lại bất tận theo một kịch bản trong tâm trí, khiến cho bạn cảm thấy mình có cá tính, có một nhân thân đặc thù, nhưng nó lại làm biến dạng hay che phủ thực tại của cái Bây giờ.Ông cứ luôn nói về trạng thái hiện trú như là chìa khóa cho vấn đề.Cho nên khi thấy cánh cổng này thì liền sợ hãi quay đầu bỏ chạy, thế là họ đánh mất đi ý thức.Và khoan dung với hiện tại thậm chí còn quan trọng hơn khoan dung với quá khứ.Chẳng phải tôi chỉ đang tạm thời tránh né chúng sao?Cảm nhận này sẽ nhanh chóng sâu sắc hơn và chuyển hóa duộc đời bạn.
