Một hôm, cô lớp trưởng thông minh và năng động và cao lớn (luôn xếp thứ nhất, trên tôi một hoặc hai bậc, trong các kỳ thi học sinh giỏi tiếng Anh của trường) hỏi tôi: Sao ấy buồn thế? Tôi đáp: Buồn ngủ.Thấy bố hớn hở, tôi nhẹ nhõm.Nói nhiều câu làm cả nhà bật cười.Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm.Và với đòi hỏi của thời đại, như vậy mới có thể coi là bình thường.Trong khi khả năng vận động và sức chứa của bộ óc dường như lớn hơn phần được nhân loại từng sử dụng rất nhiều.Mất mất người kể chuyện.Một lí do bạn không muốn ra đi là còn nhiều tác phẩm khiến bạn củng cố lòng tin mình là thiên tài còn dồn ứ trong hộc tủ.Mình không bao giờ thả.Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta.
