Tôi có một người chị họ ngoại nữa, cũng trạc tuổi chúng tôi.Để tôi có thể đấm vào mặt ông ta, đập tan cái bàn rồi ra đi.Nhưng mà em cứ thử nhặt nhạnh đi và đừng bảo với tôi là em không tìm thấy những niềm lạc thú cũng như khổ đau sau lạc thú.Và tha thứ cho những cái không hay của nàng.Thằng này ăn mặc phong phanh.Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người.- Ông cụ tôi bị liệt toàn thân.Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này.Phải cạo râu đi nghe chưa.Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ.