Bác sĩ Thomas Hyslop, cai quản một nhà thương điên, đã chú trọng vào điểm ấy trong bài diễn văntrước Anh quốc Y học hội.000 Mỹ kim không, mà được nghe lời nói ấy, thiệt nó nhẹ người làm sao!Tại sao? Tại kinh nghiệm chỉ cho ông rằng chỉ theo cách đó mới nhớ rõ được những điều lệ trong giao kèo thôi.Thật rất khó mà nén sầu tủi, nhưng tôi tự nhủ rằng: "Sự đã xảy ra vậy, còn than tiếc chỗ sữa đổ làm quái gì! Đừng nên để "cú quai hàm" đó bắt ta đo ván chớ".Cứ tiếp tục như vậy hoài.Ông nói: Nghe lời ấy tôi hiểu ra ngay nên tự hỏi rồi tự đáp những câu này:Và bà làm gì để đáp lại? Tất nhiên bà đã xe phăng hết rồi cũng viết nhật ký để mạt sát ông.Nếu phải làm lại cuộc đời, ngài có muốn làm nghề kiến trúc sư nữa không?Và tôi liền xin một chân bán hàng ở một tiệm lớn".Những con số ấy mặc dầu đáng sợ, nhưng theo luật trung bình thì phần rủi có là bao?